Điều Chúa muốn – Chúa nhật IV mùa Vọng – Năm B

ĐIỀU CHÚA MUỐN
SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG – NĂM B
(Lc 1, 26 – 38)

Bước vào Chúa nhật thứ IV mùa Vọng, trước lễ Thiên Chúa Giáng Sinh, bài đọc trích trong sách Sa-mu-en và đoạn Tin Mừng Lu-ca (1,26-38) hé mở cho chúng ta thấy điều Chúa muốn (2 Sm 7, 1-5. 8b-12. 14a. 16).

Hỏi Thiên Chúa muốn gì?

Thưa: Thiên Chúa muốn sinh ra làm người. Ngài muốn đời sống con người thật đáng sống.

Chuyện Đa-vít muốn xây Đền

Đa-vít, từ một cậu bé chăn chiên ngoài đồng, được Thiên Chúa chọn, gọi và đặt lên làm vua chăn dắt dân Ít-ra-en. Đến khi bình yên tư bề, khỏi mọi quân thù chung quanh, ở trong cung điện tráng lệ, ông nhìn thấy Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời ở trong lều vải thì ngỏ lời cùng tiên tri Na-than là muốn xây đền thờ, một nơi xứng đáng để Thiên Chúa ngự. Đa-vít có ý tốt nhưng đó không phải là ý muốn của Chúa. Điều Chúa muốn nơi Đa-vít là: ông trở nên người chăn trung tín chăn dắt Ít-ra-en dân Chúa. Đa-vít muốn xây “một nhà” cho Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa lại muốn dựng cho ông “một cái nhà,” tức xây dựng triều đại Đa-vít. Nhà Thiên Chúa hứa xây cho Vua Đa-vít là một dòng dõi, một vương quốc đời đời, mối quan hệ cha con và tình yêu đời đời mà Ngài dành cho Vua Đa-vít và dòng dõi của ông (x. 2 Sm 7, 12-14). Ba lần Thiên Chúa phán: Nhà Đa-vít và vương quốc của ông sẽ bền vững đời đời (x. 2 Sm 7, 13. 16). Và qua tiên tri Na-than, Chúa cho biết Đa-vít không phải là người xây dựng đền thờ cho Chúa. Tại sao vậy? Thưa: Vì công việc chính của Đa-vít là hoàn thành việc chinh phục đất hứa mà ông Giô-suê đã bắt đầu từ nhiều năm trước; thứ đến, tay của Vua Đa-vít đã làm đổ máu nhiều nên không xứng hợp để xây đền thờ cho Đức Chúa Trời (1 Sb 22,8; 28,3). Hơn nữa, vấn đề xây đền thờ và khi nào xây là do Chúa quyết định chứ không phải Đa-vít hay bất cứ người nào. Như vậy, Thiên Chúa muốn đời sống con người thật đáng sống.

Chọn Đức Ma-ri-a làm mẹ

Tin Mừng Lu-ca đưa chúng ta về với biến cố truyền tin diễn ra nơi khung cảnh miền quê Na-da-rét. Khởi đầu câu chuyện vĩ đại đã tồn tại trong lịch sử loài người bằng câu: “Khi ấy…”. “Khi ấy, Thiên Thần Gáp-ri-en được Chúa sai đến một thành xứ Ga-li-lê-a, tên là Na-da-rét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giu-se, thuộc chi họ Đa-vít, Trinh nữ ấy tên là  Ma-ri-a” (Lc 1 , 26-27).

Tin Mừng đề cập đến hình ảnh một người nữ tuyệt vời của nhân loại, Thiên Chúa đã chọn người nữ ấy làm Đền Thờ của Ngài, làm nơi ẩn náu của Ngôi Hai giáng trần, làm ngôi nhà của Thiên Chúa. Bài đọc một trong sách Sa-mu-en trở nên nền tảng giúp chúng ta hiểu bài Tin Mừng sâu hơn: Thiên Chúa muốn tấm lòng của mỗi người chúng ta, Thiên Chúa cần nơi chúng ta sự thành tín, thủy chung và thuộc về Thiên Chúa, chỉ mình Thiên Chúa mà thôi.

Xây đền thờ to lớn sẽ là vô ích nếu chúng ta không xây tâm hồn mình nên Đền Thờ cho Thiên Chúa ngự, xây đền thờ sang trọng sẽ là vô ích nếu lòng ta không thủy chung với Thiên Chúa, không thuộc về Thiên Chúa trọn vẹn.

Đức Ma-ri-a, người thôn nữ khiêm hạ miền Na-da-rét nghe những lời trên của Sứ Thần Gáp-ri-en đã không khỏi kinh ngạc. Ma-ri-a còn đồng trinh mà nay Thiên Chúa lại muốn Ma-ri-a làm mẹ, nên hỏi: “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến người nam!” (Lc 1, 34). Trong sự đơn sơ, Ma-ri-a không hoài nghi quyền năng của Thiên Chúa nhưng muốn hiểu ý định của Chúa hơn, hầu sống trọn ý Chúa. Băn khoăn của Ma-ri-a được Sứ Thần giải thích, việc giữ mình khiết trinh với việc mang thai Đấng Cứu Thế không có gì là mâu thuẫn, lý do: “Không có việc gì mà Chúa không làm được”. Hiểu được ý Chúa, Ma-ri-a đã mở lòng mình ra, sẵn sàng cộng tác vào công trình của Thiên Chúa và cất tiếng “xin vâng”. Lập tức “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta” (Ga 1,14). Vậy, Thiên Chúa muốn sinh ra làm người.

Hãy là người xứng đáng để đón rước Chúa

Thiên Chúa muốn đến ở cùng chúng ta, Ngài đến để sống với con người, Ngài chọn cư ngụ trên trái đất để ở lại với con người, để sống tại nơi con người vẫn sống trong niềm vui hay nỗi buồn. Vì thế, Trái đất không còn là ‘thung lũng đầy nước mắt’ nữa mà là nơi Thiên Chúa đến cắm lều, gặp gỡ con người, là nơi Thiên Chúa liên đới với con người.

Khi sinh ra trong cảnh khó nghèo tại Bê-lem, Chúa Giê-su đã muốn trở thành bạn đồng hành với mỗi người chúng ta, giúp chúng ta nhận thấy mình được yêu thương và được đón nhận; khám phá mình có phẩm vị quý giá và duy nhất trước nhan Ðấng Tạo Hoá.

Con Thiên Chúa đã trở nên nhỏ bé, đến độ vào được trong máng cỏ. Người trở nên trẻ thơ để dạy chúng ta yêu thương những trẻ thơ và những kẻ yếu đuối, những em đang đau khổ và bị lạm dụng trên thế giới, những em đã được sinh ra cũng như những trẻ không được sinh ra. Người dạy chúng ta nhìn đến những trẻ bị đưa vào trong thế giới của bạo lực, như làm lính, phải đi ăn xin, phải khổ vì nghèo vì đói, những trẻ em không được hưởng chút tình thương. Chúa Giêsu được sinh ra là minh chứng cho thấy Thiên Chúa đứng về phía con người, một lần và mãi mãi, để cứu chúng ta và nâng chúng ta lên khỏi bụi bặm của khổ đau, của khó khăn và tội lỗi chúng ta”.

Còn hạnh phúc nào hơn khi có Thiên Chúa ở cùng, ấy là sức mạnh thiêng liêng giúp chúng ta không bị gục ngã dưới sức nặng của khổ nhọc, của tuyệt vọng và buồn phiền…

Lạy Chúa là Chúa chúng con, chúng con hướng mắt nhìn về Chúa. Xin cho ý Chúa muốn thực hiện nơi chúng con. Amen.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Facebook

Twitter

Email

Print

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org