Trong giông tố, Thiên Chúa vẫn hiện diện – Chúa Nhật XII thường niên – Năm B

TRONG GIÔNG TỐ THIÊN CHÚA VẪN HIỆN DIỆN

CHÚA NHẬT XII THƯỜNG NIÊN B

(G 38, 1. 8-11; 2 Cr 5, 14-17; Mc 4, 35-40)

Cuộc sống vốn luôn có nhiều khó khăn gian khổ và nó luôn xuất hiện trong mỗi hoàn cảnh của đời sống con người. Có khó khăn về vật chất, kinh tế và cả sự thách thức về niềm tin. Có lẽ đã nhiều lần, chúng ta bị cuốn theo cơn bão của sự nghi ngờ, căng thẳng và hoang mang khi đối diện với đau khổ và sự dữ. Giông bão cuộc đời lắm khi làm cho người ta phải đứng giữa ngã ba đường, không biết phải lựa chọn đi theo con đường nào. Sự dữ và đau khổ xảy đến bất thình lình, cũng chẳng hề hẹn trước với ai. Một khi nó đến thì sức tàn phá của nó cũng mạnh khủng khiếp. Chắc chắn, ai trong chúng ta cũng đều đã cảm nghiệm về điều đó. Cuộc sống không bao giờ bình lặng cả! Cho nên, điều quan trọng là chúng ta đón nhận nó với thái độ như thế nào.

Bài đọc I trích trong sách Gióp cho ta hiểu rõ về vấn nạn ấy. Đoạn trích này nằm trong chuỗi những lời Thiên Chúa nói với ông Gióp sau khi nghiệm ra ý nghĩa của sự đau khổ mà ông đang phải đối diện. Trước đó, các câu trả lời và khuyên răn của bạn bè ông đều không thỏa đáng, có khi đưa đến sự hoang mang, nghi ngờ. Chỉ có Thiên Chúa mới cho ông Gióp câu trả lời thích đáng về những đau khổ mà ông gặp phải. Thiên Chúa đã đưa ông đến bối cảnh khôn ngoan thần linh nhiệm mầu. Sự khôn ngoan đó chính là nhận ra quyền năng của Thiên Chúa làm chủ trên mọi tạo vật và Ngài chăm sóc cho từng thụ tạo của Ngài. Đứng trước công trình tạo dựng vĩ đại của Thiên Chúa, con người chúng ta thấy mình thật nhỏ bé. Vì thế, chúng ta chẳng có quyền gì hay dựa vào lý do gì mà trách cứ Thiên Chúa. Giữa cơn bão táp, Thiên Chúa đã lên tiếng trả lời về những vấn nạn của ông Gióp. Thiên Chúa chính là Đấng Siêu Việt, làm chủ và đặt trật tự theo sự khôn ngoan của Ngài. Cho nên, câu trả lời cho những vấn nạn là ở trong chính Thiên Chúa, và cuối cùng ông Gióp học được bài học đó là con người phải tin tưởng Thiên Chúa ngay cả khi không hiểu về Ngài. Điều quan trọng là tin cậy và giữ mối tương quan với Thiên Chúa chứ không phải là lý giải về thực tại đau khổ trong cuộc sống.

Qua bài Tin Mừng chúng ta cũng thấy, các môn đệ chỉ nhận ra tình trạng khốn đốn của mình khi phải đối diện với trận cuồng phong. Các ông vất vả để chèo chống còn Chúa Giêsu thì ngủ, chẳng lo nghĩ hay trợ giúp gì cả. Các ông đã trách móc và đánh thức Người dậy. Điều này cho thấy các môn đệ có ý đòi hỏi Chúa Giêsu làm theo ý mình. Các ông muốn Ngài phải làm một điều gì đó để hỗ trợ các ông trong tình thế nguy hiểm này. Bên cạnh đó, hành động trách móc của các ông cũng biểu lộ một đức tin yếu ớt, chưa hoàn toàn tín thác vào Chúa. Tuy nhiên, đó cũng là biểu hiện của một tâm trạng khao khát được Chúa cứu thoát khỏi cơn đại nạn ấy. Các ông thấy bế tắc và dường như khuất phục trước sức mạnh của biển cả, bão táp. Các ông đã quên mất rằng đang có Chúa hiện diện trên thuyền và điều đó không cho phép các ông sợ hãi và đánh mất niềm tin của mình. Có Chúa luôn ở cùng, lẽ nào Ngài lại để cho sóng gió nhấn chìm con thuyền rồi cả Thầy lẫn trò cùng chết hay sao?

“Sao các con sợ hãi thế ? Các con không có đức tin ư ?” Có lẽ, lời trách mắng của Chúa Giêsu đối với các môn đệ vẫn còn phải đặt ra cho mỗi người chúng ta trong bối cảnh thời đại. Dịch bệnh Covid-19 hiện nay vẫn chưa thấy suy giảm và còn đe dọa đến đời sống của mỗi người trên toàn thế giới. Tương quan giữa con người với nhau trở nên xa cách, không ai dám gần gũi vì sợ bị lây nhiễm dịch bệnh. Công việc thì bị ngưng trệ khó có thể tiếp tục được. Hầu hết giáo dân không còn được đến nhà thờ mà chỉ dự lễ trực tuyến… Dịch bệnh đã gây ra biết bao nhiêu là hệ lụy. Nó làm cho chúng ta sợ hãi, hoang mang và tưởng chừng như bất lực trước cơn sóng của dịch bệnh“Thưa Thầy, chúng con chết mất”.  Mặc dù vậy, chúng ta hãy tin tưởng và phó thác cho quyền năng của Thiên Chúa. Bởi vì Ngài có uy quyền và thống trị trên cả sự dữ. Chúng ta đừng sợ và hãy vững tin vào Chúa. Chính Người đã chiến thắng thần chết để ban lại phúc bình an cho nhân loại. Do đó, chúng ta hãy cùng nhau kiên trì cầu nguyện trong niềm xác tín: Chúa sẽ cứu giúp chúng ta khỏi cơn đại nạn và thử thách này. Chúng ta hãy xác tín một cách mạnh mẽ như Thánh Phaolô đã nói trong thư thứ II gửi tín hữu Cô-rin-tô “Đức Kitô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình.”

Lạy Chúa, Chúa biết sự yếu hèn của chúng con. Chúa biết chúng con nhát đảm là dường nào. Chúa cũng biết nhiều khi vì lo sợ mà chúng con quên mất rằng, Chúa vẫn đang hiện diện với chúng con. Xin thương nâng đỡ đức tin yếu đuối của chúng con và giúp chúng con vượt qua mọi sóng gió của trần gian để về bến bình an là sự sống đời đời nơi Chúa. A-men.

Jn.D

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org