Tết! Không đủ mà lại đủ

Cái Tết năm nay thật đặc biệt. Nó đặc biệt không chỉ với riêng ai nhưng tôi nghĩ nó đặc biệt với nhiều gia đình. Đối với tôi, Tết năm nay không đủ nhưng thế cũng là Đủ!

Vì sao vậy? Tưởng chừng chúng ta sẽ được đón một cái Tết đầm ấm, sum vầy. Mọi người ai cũng mong chờ được về với gia đình trong những ngày Tết, bởi sau những ngày tháng mệt nhọc với miếng cơm manh áo, vất vả với công việc sẽ được gặp gỡ những người thân yêu để cùng trò chuyện, chia sẻ cho nhau những niềm vui, khó khăn và thách đố trong cuộc sống. Những chia sẻ ấy chỉ cần có người lắng nghe đã là tiếp thêm năng lượng cho một năm mới rồi. Thế nhưng chuẩn bị đến cái ngày ba lô hành lý lên đường trở về thì vị khách không mời lại đến “Covid-19”.

Gia đình tôi năm nay mừng thọ tuổi 80 cho ông nội. Ở nhà ông và bố mẹ đều mong ngóng chúng tôi về Tết để gia đình đoàn tụ và được đón một cái Tết sum vầy. Dù vé đã cầm trên tay nhưng không ai dám chắc mình có về nhà được không? Tôi may mắn về từ sớm nên vẫn còn trong thời gian an toàn. Và điều gì đến cũng đến, các chú thím, các em và anh chị tôi nghỉ làm nhưng lại không về được vì người thì công ty không cho về, vì sợ trên đường về không an toàn, hoặc về sẽ bị cách ly thì Tết cũng chẳng có, hoặc chiều quay trở lại không đi làm được. Thế là cái Tết Tân Sửu gia đình tôi chỉ có 4 người: ông, bố mẹ và tôi. Tôi làm gì đây để mọi người vẫn có thể cảm nhận được niềm vui của ngày Tết? Tôi dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ và sáng hơn, tôi cố gắng làm những món ăn, đi chợ mua cây đào, chậu quất nhỏ và một ít hoa về cắm cho có sắc xuân. Tôi cố gắng liên kết mọi thành viên trong gia đình bằng những cuộc gọi zalo chia sẻ cho nhau những công việc chuẩn bị cho ngày Tết, để những người ở xa cũng cảm nhận được hương vị ngày Tết quê mình. Tôi còn một điều may mắn hơn nữa. Đó là gì vậy?

Quê hương, Giáo xứ tôi vẫn có Thánh lễ mỗi ngày. Ngày đầu mới về tôi vẫn còn một chút e dè, sợ hãi không dám ra khỏi nhà vì không biết mình có đem “vị khách không ai mong” về không? Năm nay tôi cũng ít tham gia các hội đoàn hơn để giữ an toàn cho mọi người, dù buồn hơn nhưng đổi lại tôi sẽ đem đến cho mọi người sự an toàn và một cái Tết vui hơn. Được tham dự Thánh lễ mỗi ngày trong khi nhiều người, nhiều nhà thờ không có Thánh lễ nữa, thế là Vui rồi! Mọi người vẫn được giao tiếp và gặp nhau mỗi ngày cũng là Vui rồi! Tôi dần dần cảm nhận được ơn lành Chúa vẫn đổ xuống trên Giáo xứ, trong gia đình tôi ngày càng rõ hơn. Sống giây phút hiện tại, cám ơn Chúa vì mỗi ngày sống bình an và mạnh khỏe của mọi thành viên trong gia đình, mọi người trong giáo xứ đã là Vui rồi! Chúng tôi vẫn được tự do ca ngợi, thờ phượng Chúa mỗi ngày mà không phải lo lắng về Cô-vi. Sống trong một vùng quê yên bình, và mọi người cũng rất bình an như chẳng có chuyện gì phải lo lắng cả. Tôi được hưởng không khí yên bình và hạnh phúc đó trong khi nhiều nơi khác đang phải giãn cách xã hội để giảm bớt sự lây lan dịch bệnh. Đó cũng là Vui rồi! …

Niềm vui tôi có được nhiều hơn nỗi buồn tôi chịu. Cái Tết Tân Sửu tuy chỉ có 4 người nhưng tình làng nghĩa xóm, anh em họ hàng cũng đủ thắp lên ngọn lửa TÌNH YÊU cho tôi. Yêu gia đình, Yêu lũy tre làng, Yêu Giáo xứ. Yêu mọi người. Tôi thấy mình có được cái Tết trọn vẹn, không thiếu Niềm Vui và Hạnh Phúc. Và đối với tôi đó là một cái TẾT! KHÔNG ĐỦ MÀ LẠI ĐỦ! Tạ ơn Chúa!

Thược Dược

Giáo xứ An Lộc

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org

[related_posts_by_tax posts_per_page="8" taxonomies="category" format="thumbnails" image_size="medium" link_caption="true" columns="4" public_only="true" title="TIN LIÊN QUAN:" ]