Trong bài giáo lý tại buổi tiếp kiến chung sáng thứ Tư ngày 15/11/2023, Đức Thánh Cha nói rằng “Tin Mừng cũng đang được chờ đợi ngày nay: con người ngày nay cũng như con người ở mọi thời đại đều cần Tin Mừng, ngay cả nền văn minh của sự hoài nghi được lập trình và của tính thế tục được thể chế hóa cũng cần Tin Mừng; thật vậy, đặc biệt là một xã hội không quan tâm đến ý nghĩa tôn giáo, cũng cần Chúa Giê-su. Đây là thời điểm thuận lợi cho việc loan báo Chúa Giê-su”.
Đức Thánh Cha tóm tắt loạt bài giáo lý về lòng nhiệt thành tông đồ theo tinh thần của Tông huấn Niềm Vui của Tin Mừng và kêu gọi canh tân việc loan báo “niềm vui Tin Mừng”. Ngài chia sẻ điểm đầu tiên là niềm vui, điều không thể thiếu trong việc rao giảng Tin Mừng. Ngài giải thích rằng lý do cho niềm vui đó đã được các thiên thần loan báo lần đầu ở Bê-lem, là cuộc gặp gỡ cá nhân của chúng ta với Chúa Giê-su, Đấng hiện đã sống lại từ cõi chết, ban cho chúng ta lời hứa về sự sống mới và vĩnh cửu. Hai môn đệ trên đường Emmaus sau khi gặp gỡ Chúa Phục Sinh, tâm hồn bừng cháy bởi Lời Chúa mà Người đã giải thích cho họ, họ đã nhận ra Người khi Người bẻ bánh và vui mừng trở về Giê-ru-sa-lem để loan báo sự phục sinh của Người cho những người khác. Giống như các môn đệ đó, chúng ta cũng cần gặp gỡ Chúa một lần nữa trong Lời Người và sự hiện diện trong bí tích của Người, để chia sẻ sứ điệp Tin Mừng với người khác.
Đức Thánh Cha khẳng định rằng trong thế giới đầy vấn đề của chúng ta, rất nhiều người đang chờ đợi một lời hy vọng. Ngài mời gọi các Ki-tô hữu chấp nhận thử thách chia sẻ cho người khác niềm vui được gặp gỡ Chúa Phục sinh, chia sẻ cuộc sống mới được Thánh Thần của Người ban tặng.
Tin Mừng Thánh Luca (2,8-11):
Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng sứ thần bảo họ: “Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít, Người là Đấng Kitô Đức Chúa.
Bài giáo lý của Đức Thánh Cha
Loan báo Chúa Giê-su như thế nào?
Anh chị em thân mến chào anh chị em!
Sau khi gặp gỡ một số chứng nhân của việc loan báo Tin Mừng, tôi đề nghị tóm tắt chu kỳ giáo lý về lòng nhiệt thành tông đồ này trong bốn điểm, theo cảm hứng từ Tông huấn Evangelii gaudium, tài liệu mà vào tháng này sẽ tròn 10 năm được ban hành. Điểm đầu tiên mà chúng ta suy tư hôm nay đó là về thái độ cốt yếu của việc loan báo Tin Mừng, đó là niềm vui. Sứ điệp Ki-tô giáo, như chúng ta đã nghe từ những lời thiên thần nói với các mục đồng, là lời loan báo “tin vui trọng đại” (Lc 2,10). Lý do là gì? Có phải là một tin vui, một bất ngờ, hay một sự kiện tốt đẹp? Còn lớn lao hơn thế rất nhiều, đó là một Người: là Chúa Giê-su! Chúa Giê-su là niềm vui. Người là Thiên Chúa làm người đã đến với chúng ta. Do đó, anh chị em thân mến, vấn đề không phải là có nên loan báo Tin Mừng hay không, mà là công bố như thế nào, và “cách thế” công bố này chính là niềm vui. Hoặc chúng ta loan báo Chúa Giêsu cách vui tươi hoặc chúng ta không loan báo, bởi vì một cách loan báo khác thì không có khả năng mang đến sự thực về Chúa Giê-su.
Phúc Âm không phải là một ý thức hệ, nhưng là một lời loan báo, một lời loan báo niềm vui
Đây là lý do tại sao một Ki-tô hữu bất mãn, một Ki-tô hữu buồn bã, một Ki-tô hữu không hài lòng hoặc thậm chí tệ hơn là phẫn nộ và bực bội thì không đáng tin cậy. Người này sẽ nói về Chúa Giê-su nhưng sẽ không ai tin người này! Có lần một người nói với tôi khi nói về những Ki-tô hữu này: “Nhưng họ là những Ki-tô hữu có bộ mặt lạnh lùng!”, nghĩa là, họ không diễn đạt bất cứ điều gì, họ là như vậy, nhưng niềm vui là điều cần thiết. Điều cần thiết là phải theo dõi cảm xúc của chúng ta. Việc chúng ta rao giảng Tin Mừng cách nhưng không, vô vị lợi, xuất phát từ sự sung mãn, chứ không phải do áp lực của sự thiếu thốn. Và khi chúng ta rao giảng Tin Mừng dựa trên các ý thức hệ, đây không phải là rao giảng Tin Mừng. Tin Mừng không phải là một ý thức hệ: Tin Mừng là một lời loan báo, một lời loan báo niềm vui. Tất cả các ý thức hệ đều lạnh lùng. Tin Mừng mang hơi ấm của niềm vui. Các ý thức hệ không biết mỉm cười, Tin Mừng là một nụ cười, khiến bạn mỉm cười bởi vì Tin Mừng chạm đến tâm hồn bạn.
Cuộc gặp gỡ với Chúa Giê-su luôn mang lại niềm vui
Nếu sự ra đời của Chúa Giê-su, trong lịch sử cũng như trong cuộc sống, là khởi đầu của niềm vui, anh chị em hãy nghĩ về những gì đã xảy ra với các môn đệ trên đường Emmaus, những người không thể tin vì vui mừng, và rồi những người khác, các môn đệ ở cùng nhau, khi Chúa Giêsu đi đến Nhà Tiệc Ly, không thể tin bởi vui mừng. Niềm vui có Chúa Giê-su phục sinh. Cuộc gặp gỡ với Chúa Giê-su luôn mang lại cho bạn niềm vui và nếu điều này không xảy ra với bạn thì đó không phải là cuộc gặp gỡ thực sự với Chúa Giê-su.
Những người đầu tiên cần được loan báo Tin Mừng chính là chúng ta
Và sự kiện Emmaus nói với chúng ta rằng những người đầu tiên phải được loan báo Tin Mừng chính là các môn đệ, những người đầu tiên cần được loan báo Tin Mừng chính là chúng ta. Điều này rất quan trọng.
Con người ngày nay, cũng như con người ở mọi thời đại, đều cần Tin Mừng
Bị chìm đắm trong bầu không khí vội vã và hỗn loạn của ngày nay, chúng ta cũng có thể thấy mình đang sống đức tin với một ý thức từ bỏ tinh tế, bị thuyết phục rằng Tin Mừng không còn được nghe nữa và không còn đáng để chúng ta dấn thân loan báo nữa. Chúng ta thậm chí có thể bị cám dỗ bởi ý tưởng để “người khác” đi theo con đường riêng của họ. Ngược lại, đây chính là thời điểm để trở lại với Tin Mừng để khám phá ra rằng Chúa Kitô “luôn trẻ trung và là nguồn mạch không ngừng mới mẻ” (Evangelii gaudium, 11).
Vì vậy, giống như hai môn đệ đi Emmaus, chúng ta trở lại cuộc sống thường nhật với lòng nhiệt thành của một người đã tìm được kho báu: hai môn đệ này vui mừng bởi vì đã gặp được Chúa và Người đã thay đổi cuộc đời họ. Và chúng ta khám phá ra rằng nhân loại có biết bao anh chị em đang chờ đợi một lời hy vọng. Tin Mừng cũng đang được chờ đợi ngày nay: con người ngày nay cũng như con người ở mọi thời đại đều cần Tin Mừng, ngay cả nền văn minh của sự hoài nghi được lập trình và của tính thế tục được thể chế hóa cũng cần Tin Mừng; thật vậy, đặc biệt là một xã hội không quan tâm đến ý nghĩa tôn giáo, cũng cần Chúa Giê-su. Đây là thời điểm thuận lợi cho việc loan báo Chúa Giê-su. Vì vậy tôi muốn nói với mọi người một lần nữa: “Niềm vui Tin Mừng tràn ngập tâm hồn và toàn bộ cuộc sống của những ai gặp gỡ Chúa Giê-su. Những người đón nhận ơn cứu độ Người mang lại thì được giải thoát khỏi tội lỗi, buồn phiền, sự trống rỗng nội tâm, sự đơn độc. Với Chúa Giê-su Ki-tô, niềm vui luôn được sinh ra và tái sinh. […]
Canh tân cuộc gặp gỡ cá nhân với Chúa
Chúng ta đừng quên điều này. Và nếu có ai trong chúng ta không cảm nhận được niềm vui này, hãy tự hỏi mình đã tìm thấy Chúa Giê-su chưa. Một niềm vui nội tâm. Tin Mừng luôn đi trên con đường của niềm vui, đó là lời loan báo vĩ đại. Tôi mời gọi mọi Kitô hữu, dù ở bất cứ đâu, hãy canh tân cuộc gặp gỡ cá nhân của mình với Chúa Giê-su Ki-tô ngay hôm nay (ibid.,1.3). Mỗi người chúng ta hôm nay nên dành một chút thời gian và suy nghĩ: “Lạy Chúa Giê-su, Chúa ở trong con: Con muốn gặp Chúa mỗi ngày. Chúa là một Con Người, không phải là một ý tưởng; Chúa là người bạn đồng hành trên cuộc hành trình, không phải là một chương trình. Chúa là Tình yêu giải quyết được nhiều vấn đề. Chúa là khởi đầu việc rao giảng Tin Mừng. Lạy Chúa Giê-su, Chúa là nguồn vui”. Amen.
Nguồn: Vatican News
TIN LIÊN QUAN: