Trưa Chúa nhật, ngày 27/8, Đức Thánh Cha đã chủ sự buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu hiện diện tại quảng trường thánh Phê-rô. Ngài đã có một bài huấn dụ ngắn về đoạn Tin Mừng Chúa nhật XXI thường niên.
Bài huấn dụ ngắn của ĐTC Phan-xi-cô trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay trong Tin Mừng (x. Mt 16,13-20) Chúa Giê-su hỏi các môn đệ – một câu hỏi đẹp: “Người ta nói Con Người là ai?” (câu 13).
Chúng ta cũng có thể hỏi: người ta nói Chúa Giê-su là ai? Nhìn chung, người ta nói những điều tốt đẹp: nhiều người coi Người như một bậc thầy vĩ đại, một con người đặc biệt: tốt lành, công bằng, nhất quán, can đảm… Nhưng liệu những điều này có đủ để hiểu về Người là ai không, và trên hết, liệu nó có đủ đối với Chúa Giê-su không? Có vẻ không. Nếu Người chỉ là một nhân vật trong quá khứ – như những nhân vật dành cho con người thời đó được đề cập trong chính Tin Mừng, như ông Gio-an Tẩy Giả, ông Mô-sê, ông Ê-li-a và các vị tiên tri vĩ đại – thì đó sẽ chỉ là một ký ức đẹp về một thời. Và điều này không đúng với Chúa Giê-su. Vì thế, ngay sau đó, Chúa hỏi các môn đệ câu hỏi mang tính quyết định: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?” (câu 15). Bây giờ Ta là ai đối với con? Chúa Giê-su không muốn trở thành nhân vật chính của lịch sử, nhưng muốn trở thành nhân vật chính của lịch sử đời bạn, lịch sử đời tôi hôm nay; không phải là một vị tiên tri xa xôi: Chúa Giê-su muốn là Thiên Chúa gần gũi!
Anh chị em thân mến, Chúa Ki-tô không phải là ký ức của quá khứ, mà là Thiên Chúa của hiện tại. Nếu Người chỉ là một nhân vật lịch sử thì ngày nay không thể bắt chước Người được: chúng ta sẽ thấy mình đang đứng trước bước ngoặc của thời gian và trên hết là đối diện với hình mẫu của Người, giống như một ngọn núi rất cao không thể đạt tới; khát khao để leo lên đến đỉnh núi, nhưng lại thiếu những khả năng và phương tiện cần thiết. Ngược lại, Chúa Giê-su sống, Người sống trong Giáo hội, trong thế giới và đồng hành với chúng ta, Người ở bên cạnh chúng ta, Người ban cho chúng ta Lời của Người và ân sủng của Người, soi sáng và phục hồi chúng ta trên hành trình bước đi. Chúa là chuyên gia hướng dẫn và đầy khôn ngoan, Người vui lòng khi đồng hành với chúng ta trong những con đường khó khăn nhất và trên những đoạn núi hiểm trở nhất .
Anh chị em thân mến, trên bước đường cuộc sống, chúng ta không đơn độc, vì Chúa Ki-tô ở cùng chúng ta, Chúa Ki-tô giúp chúng ta bước đi, như Người đã làm với Phê-rô và với các môn đệ khác. Chính thánh Phê-rô, trong Tin Mừng hôm nay, hiểu điều này và nhờ ân sủng nhận ra nơi Chúa Giê-su “Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” (c. 16), Phê-rô nói: “Thầy là Đức Ki-tô, Thầy là Con Thiên Chúa hằng sống”; Người không phải là một nhân vật của quá khứ, mà là Đấng Ki-tô, tức là Đấng Mê-si-a được mong đợi; không phải là một anh hùng đã khuất, mà là Con Thiên Chúa hằng sống, đã làm người và đến để chia sẻ niềm vui cũng như khó khăn trên hành trình của chúng ta. Chúng ta đừng nản lòng nếu đôi khi đỉnh núi của đời sống Ki-tô hữu dường như quá cao và con đường quá dốc. Chúng ta hãy nhìn lên Chúa Giê-su: luôn luôn, nhìn lên Chúa Giê-su, Đấng bước đi bên cạnh chúng ta, Đấng đón nhận những yếu đuối của chúng ta, chia sẻ những vất vả của chúng ta và đặt cánh tay vững chắc và dịu dàng của Người lên đôi vai yếu đuối của chúng ta. Với Người ở gần, chúng ta cũng hãy cầm tay nhau và làm mới lại niềm tin tưởng: với Chúa Giê-su, sẽ không còn điều mà một mình dường như không thể thực hiện được, nhưng với Chúa Giê-su chúng ta có thể tiến bước!
Hôm nay thật tốt khi chúng ta lặp lại câu hỏi dứt khoát mà chính Người đặt ra: “Anh em nói Thầy là ai?” (xem câu 15). Bạn, chính bạn – Chúa Giê-su nói: con nói Thầy là ai? Hãy nghe Chúa Giê-su hỏi chúng ta điều này. Nói cách khác: Chúa Giê-su là ai đối với tôi? Một nhân vật vĩ đại, một điểm tham chiếu, một hình mẫu không thể đạt tới? Hay Người là Chúa Con, Đấng bước đi bên cạnh tôi, Đấng có thể đưa tôi đến đỉnh cao của sự thánh thiện, nơi mà một mình tôi không thể đạt tới? Chúa Giê-su có thực sự sống động trong cuộc đời tôi không, và tôi tự hỏi: Chúa Giê-su có sống với tôi không? Người có phải là Chúa của tôi không? Tôi có trông cậy vào Người trong những lúc khó khăn không? Tôi có vun trồng sự hiện diện của Người qua Lời Chúa và qua các Bí tích không? Tôi có để mình được Người hướng dẫn cùng với anh chị em của tôi trong cộng đoàn không?
Xin Đức Ma-ri-a, Mẹ của cuộc hành trình, giúp chúng ta cảm nhận được Con của Mẹ đang sống và hiện diện bên cạnh chúng ta.
Nguồn: https://www.vaticannews.va
TIN LIÊN QUAN: