Hãy ra đi gieo niềm hy vọng – Khánh nhật Truyền giáo

(Is 1, 1-5; 1 Tm 2, 4 – 6; Lc 24,44-53)

Hôm nay, 19 tháng 10, toàn thể Hội Thánh cử hành Thánh lễ cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo. Sứ mạng này không phải là điều mới mẻ, nhưng ngày càng trở nên cấp bách, vì Giáo hội tự bản chất là truyền giáo.

Giáo hội hiện hữu để truyền giáo

Ngay từ bốn sách Tin Mừng, sứ vụ truyền giáo đã được khẳng định. Đức Giê-su Phục sinh nói với các Tông đồ: “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” (Ga 20,21). Như thế, chính Chúa Con tiếp tục sai Giáo hội lên đường đến tận cùng trái đất, mang ơn cứu độ của Thiên Chúa cho mọi người.

Thánh Giáo hoàng Phao-lô VI viết: “Giáo hội hiện hữu để truyền giáo, để giảng dạy, hòa giải tội nhân với Thiên Chúa, và duy trì hy lễ của Đức Ki-tô trong Thánh lễ.”

Thánh Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II khẳng định: “Sứ mạng của Giáo hội kéo dài sứ mạng của Chúa Ki-tô. Giáo hội rao giảng Tình Phụ Tử của Thiên Chúa bằng lời nói và bằng chứng tá đời sống.”

Đức cố Giáo hoàng Bê-nê-đíc-tô XVI cũng nhấn mạnh: “Sứ vụ truyền giáo là bổn phận của toàn thể Giáo hội, vốn tự bản chất là thừa sai” (x. Ad gentes, số 2).

Đức Lê-ô XIV tha thiết kêu gọi mọi giáo xứ Công giáo trên thế giới hãy tích cực tham gia Ngày Thế giới Truyền giáo… bằng lời cầu nguyện, lòng quảng đại góp phần loan báo Tin Mừng, nâng đỡ các chương trình mục vụ và giáo lý, xây dựng các nhà thờ mới, đồng thời chăm sóc những nhu cầu về y tế và giáo dục của anh chị em chúng ta nơi các vùng truyền giáo”. Ngài thúc giục mọi người trở thành ‘những nhà truyền giáo của hy vọng giữa các dân tộc’ …mang Đức Ki-tô, Niềm Hy vọng của chúng ta, đến tận cùng trái đất”.

Gieo niềm hy vọng giữa thế giới khủng hoảng

Thế giới hôm nay đang chìm trong nhiều “bóng tối” chiến tranh, hận thù, bất công, cô đơn và khủng hoảng niềm tin. Con người khao khát ánh sáng, nhưng lại bị bao vây bởi ánh sáng giả tạo của chủ nghĩa hưởng thụ và vô cảm. Trong hoàn cảnh ấy, lời ngôn sứ I-sai-a vẫn vang lên: “Hãy đứng lên, bừng sáng lên!” (Is 60,1).

Hội Thánh không thể chờ đợi hoàn cảnh thuận lợi mới loan báo Tin Mừng. Nếu ta im lặng, thế giới sẽ thiếu đi niềm hy vọng.

Thư chung của Hội đồng Giám mục Việt Nam năm 2025 khẳng định: “Mỗi Ki-tô hữu là một môn đệ thừa sai.” Trích lời Đức Giê-su: “Anh em là ánh sáng thế gian… không ai thắp đèn rồi để dưới thùng, nhưng đặt trên giá để soi sáng cho mọi người trong nhà” (Mt 5,14-15). Ánh sáng ấy không tồn tại cho chính mình, nhưng để chiếu soi cho thế giới.

Truyền giáo không chỉ là công việc của một số người được sai đi, mà là bổn phận của mọi người đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội. Mỗi Ki-tô hữu được mời gọi làm “ngọn đèn hy vọng” giữa đời, bằng lời nói, hành động, và lòng thương xót trong gia đình, nơi làm việc, hay trường học.

Nếu ta thật sự tin Đức Ki-tô là Ánh Sáng cứu độ, ta không thể giữ ánh sáng ấy cho riêng mình.

Tham gia vào mùa truyền giáo mới

Thiên Chúa luôn mời gọi con người cộng tác vào sứ mạng của Người. Sứ điệp sai đi của Chúa Giê-su vẫn vang vọng hôm nay: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”

Chủ đề Ngày Truyền Giáo Thế Giới năm 2025: Mang hy vọng trong một thế giới khủng hoảng nhắc chúng ta rằng truyền giáo không chỉ là rao giảng, mà là mang niềm hy vọng và sự chữa lành đến với thế giới bị tổn thương.

Đức cố Giáo hoàng Phan-xi-cô mời gọi: “Tôi nhấn mạnh đến tính hiệp hành truyền giáo của Giáo hội, khuyến khích mọi người – từ trẻ em, thanh thiếu niên đến người cao tuổi – tích cực tham gia sứ mạng loan báo Tin Mừng bằng chứng tá đời sống, lời cầu nguyện, hy sinh và lòng quảng đại.”

Truyền giáo không chỉ bằng lời nói, nhưng bằng đời sống yêu thương và phục vụ. Mỗi người, dù ở đâu, đều có thể góp phần qua việc cầu nguyện, hỗ trợ vật chất, hay đơn giản là sống đức tin cách trung thực.

Trong buổi gặp gỡ các phong trào Công giáo tại quảng trường Thánh Phê-rô, Đức Lê-ô XIV nhấn mạnh: truyền giáo trước hết là cầu nguyện vì cầu nguyện chính là hành động truyền giáo đầu tiên. Sau đó là loan báo Tin Mừng cho một thế giới bị thương tổn, không loại trừ ai, để mang Chúa, Đấng là Hy vọng đến với thế giới thất vọng.

Theo Đức Lê-ô, con đường truyền giáo chính là con đường của các Mối Phúc khiêm tốn, hiền lành, xót thương, và xây dựng hòa bình. Người truyền giáo không cần quyền lực hay chiến lược thế gian, vì truyền giáo luôn là công việc của Thiên Chúa.

Chúa không đòi chúng ta làm những điều vĩ đại, nhưng mời gọi ra đi với trái tim bừng cháy niềm tin và hy vọng, để thế giới nhận ra khuôn mặt yêu thương của Người.

Thế giới hôm nay đang khát niềm hy vọng. Giáo hội và từng người Ki-tô hữu được mời gọi trở nên người gieo hy vọng, gieo ánh sáng Tin Mừng vào lòng nhân loại.

Truyền giáo không chỉ là công việc của linh mục, tu sĩ hay nhà truyền giáo chuyên nghiệp, mà là sứ mạng của mỗi người tin. Dù bằng một lời cầu nguyện nhỏ bé, một hành động yêu thương âm thầm, hay một đóng góp khiêm tốn, tất cả đều có giá trị vô cùng trước mặt Chúa.

Vì thế, chúng ta cùng thưa với Người: “Lạy Chúa, này con đây, xin sai con đi.

Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ

Nguồn: tonggiaophanhanoi.org