
Ngày 01 tháng 11, toàn thể Hội Thánh hân hoan mừng Lễ Các Thánh Nam Nữ của Thiên Chúa. Từ lời kinh, tiếng hát, các bài đọc, đến thánh ca lôi cuốn tâm hồn chúng ta vượt qua không gian và thời gian, bay lên cõi trời cao để chiêm ngưỡng Các Thánh, những người được coi là diễm phúc. Hôm nay chúng ta mừng kính không chỉ những vị được tuyên phong trên bàn thờ, được ghi trong sổ bộ các thánh, mà mừng vô số những người đã trung tín sống Tin Mừng giữa lòng thế giới. Họ là các Tổ phụ, các Tiên tri, các Tông đồ, Tử đạo, các thánh Hiển tu, Ẩn tu, các thánh Đồng trinh thủ tiết, các thánh nam nữ, là cha mẹ, bạn bè, thầy cô, những người âm thầm phục vụ, những linh hồn thánh thiện ẩn danh mà chỉ một mình Thiên Chúa biết.
Chúng ta vui mừng chiêm ngưỡng thành Giê-su-sa-lem thiên quốc là Mẹ chúng ta. Nơi đó, có Đức Ma-ri-a và anh chị em chúng ta là toàn thể các thánh muôn đời ca tụng Chúa, và chúng ta là lữ khách được đức tin soi dẫn đang vội vã tiến về và ước ao trở nên như thế.
Lễ Các Thánh là lễ của niềm vui và hy vọng ngập tràn. Chúng ta được mời gọi nhìn lên các thánh không chỉ để tôn vinh họ, mà để nhận ra chính ơn gọi nên thánh của mình.
Nên Thánh
Thiên Chúa, Đấng tạo dựng chúng ta giống hình ảnh Chúa là Đấng Thánh mời gọi chúng ta: “Các ngươi hãy là thánh vì Ta là Thánh” (1Pr 1, 16). “Thánh” (tiếng Hy Lạp hagios) nghĩa là “được tách riêng ra dành cho Thiên Chúa”. Ngày chúng ta chịu phép Rửa tội là chúng ta được thánh hiến trong Chúa Ki-tô, được mời gọi sống “thánh thiện như Cha trên trời là Đấng Thánh” (Mt 5,48).
“Thánh” (tiếng Hy Lạp hagios) nghĩa là “được tách riêng ra dành cho Thiên Chúa”. Như vậy, ngày chúng ta chịu phép Rửa là chúng ta được thánh hiến trong Chúa Ki-tô, được mời gọi sống “thánh thiện như Cha trên trời là Đấng Thánh” (Mt 5,48).
Công đồng Vaticanô II, trong hiến chế Lumen Gentium (số 39–42), khẳng định: “Tất cả mọi tín hữu, dù ở bậc sống nào, đều được kêu gọi nên thánh ; đó là ơn gọi phổ quát của người Ki-tô hữu.”
Nên thánh không phải là đặc ân của thiểu số, mà là ơn gọi căn bản của mỗi người, bởi lẽ sự thánh thiện chính là đời sống trong ân sủng, được biến đổi bởi Thánh Thần để trở nên giống Đức Ki-tô.
Thánh A-tha-na-xi-ô, trong tác phẩm De Incarnatione Verbi, đã nói: “Thiên Chúa đã làm người để con người được nên thiên chúa.” Chữ “thiên chúa” viết thường. Nghĩa là: con người được thông phần vào chính sự thánh thiện và bản tính thần linh của Thiên Chúa (x. 2 Pr 1,4).
Các Thánh thúc giục chúng ta nên thánh
Tin Mừng Mát-thêu (Mt 5,1–12) trình bày Hiến chương Nước Trời. Đó không chỉ là những “điều kiện để được phần thưởng”, nhưng là chân dung của Đức Ki-tô, và do đó là chân dung của người thánh. “Phúc cho ai có tâm hồn nghèo khó… Phúc cho ai hiền lành… Phúc cho ai khát khao nên người công chính…” (Mt 5,3–6). Các Mối Phúc cho ta thấy nghịch lý của Tin Mừng: thánh thiện không hệ tại thành công, quyền lực hay danh vọng, mà ở sự khiêm nhường, hiền lành và yêu thương trong thử thách.
Thánh Gio-an Kim Khẩu viết: “Các Mối Phúc chính là con đường hẹp mà Chúa Giê-su đã đi trước; ai bước theo con đường ấy, sẽ cùng được tôn vinh với Người.”
Được tách ra, nhưng Các Thánh không sống tách biệt, mà sống trong hiệp thông. Họ là “đám mây nhân chứng” (Dt 12,1) bao quanh ta, nâng đỡ ta trong hành trình đức tin. Như Đức cố Giáo hoàng Bê-nê-đíc-tô XVI viết: “Không ai được cứu một mình. Ơn cứu độ luôn mang chiều kích hiệp thông.” (Spe Salvi, số 48).
Các Thánh trên trời (Hội Thánh khải hoàn). Các linh hồn đang được thanh luyện (Hội Thánh đau khổ). Và chúng ta (Hội Thánh lữ hành) đều gắn bó trong một thân thể duy nhất là Đức Ki-tô. Như lời thánh Au-gút-ti-nô viết trong De Civitate Dei: “Chúng ta là thành phần của Thành Thánh, dù còn đang lữ hành nơi trần thế; nơi nào có tình yêu, ở đó đã có Thiên Quốc khởi đầu.”
Nên Thánh là ơn gọi của chúng ta
Vì thế, mừng lễ Các Thánh chúng ta không chỉ là hướng về trời, mà còn là cảm nghiệm hiệp thông giữa đất và trời, giữa ân sủng và vinh quang, niềm vui ngày hội ngộ.
Hôm nay Các Thánh thúc giục chúng ta: “Hãy cố lên!” Có rất nhiều người đã thành công. Sách khải huyền nói đến một đoàn người thật đông đảo không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi nước và mọi ngôn ngữ (x. Kh 7, 9) nên chúng ta hy vọng chắc mình sẽ làm thánh nếu ta thực hành Lời Chúa dạy.
Hãy tin tưởng vào Thiên Chúa, Đấng dựng nên chúng ta là Thánh. Hãy nghe lời thánh Gio-an nói xem “Tình yêu của Thiên Chúa Cha đối với chúng ta thế nào, khiến chúng ta được gọi là con Thiên Chúa” (1 Ga 3, 1). Chính sự tin tưởng này khiến chúng ta cố gắng trở nên giống Chúa hơn. Chúa Giê-su đã vạch ra con đường Tám Mối Phúc Thật cho tất cả chúng ta đi theo hầu trở nên giống Người (x. Mt 5, 1-12).
Nên thánh là ơn gọi và cùng đích của chúng ta. Đường nên thánh không xa vời, mà chính là con đường của tin, cậy, mến thường ngày của ta. Giữa cộng đoàn Các Thánh, có Ðức Nữ Ðồng Trinh Ma-ri-a, Ðấng khiêm nhu nhưng cao trọng hơn mọi tạo vật. Chúng ta hãy đặt đôi bàn tay ta vào tay Mẹ, để Mẹ hướng dẫn chúng ta hy vọng có ngày hội ngộ cùng “đoàn người mặc áo trắng”.
Lạy Các Thánh Nam Nữ của Thiên Chúa, xin cầu cho chúng con. Amen.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org


TIN LIÊN QUAN: